Saturday, March 28, 2020

VIỆT NAM - NHỮNG NGÀY VẮNG BÓNG TIẾNG CHUÔNG GIÁO ĐƯỜNG

Những ngày ở Sài Gòn- Việt Nam vừa tịnh dưỡng, vừa đi giúp giải tội và tĩnh tâm ở một số giáo xứ giữa cơn đại dịch, chúng tôi mới thấy được sự đạo đức của những người dân ở chốn Đô Thành. Tuy họ phải lo cơm áo gạo tiền giữa những ngổn ngang tư bề của cuộc sống giữa cơn khủng hoảng kinh tế, tinh thần do con virus Vũ Hán gây ra, họ vẫn đến nhà thờ để tham dự thánh lễ, làm hòa với Chúa và nghe những bài giảng huấn của các linh mục trong mùa chay dù phải đeo khẩu trang và ngồi cách xa nhau để tránh lây nhiễm. Người dân Sài Gòn nói riêng và giáo dân Việt Nam nói chung luôn là một động lức lớn giúp tôi sống đúng vai trò của một tu sĩ truyền giáo.
Từ trung tuần tháng 3 năm 2020 chúng tôi bắt đầu thấy con số lây nhiễm Covid-19 tăng dần và những lệnh phong tỏa từng giáo khu, giáo xứ cũng khiến nhiều người hoang mang, lo lắng, trong đó có nhiều anh em tu sĩ trong cộng đoàn nhà tu chúng tôi. Một số sinh hoạt của các giáo xứ ở Sài Gòn cũng tạm đình chỉ từ từ cho đến chiều ngày lễ truyền tin 25 tháng 3 thì nhận được tin tức từ Tổng Giáo Phận Sài Gòn là ngày sau đó phải đình chỉ tất cả các sinh hoạt cho đến khi nhận được thông báo mới. Chiều hôm đó cũng là ngày kết thúc 3 ngày tĩnh tâm về gia đình tại giáo xứ Vườn Xoài mà cha xứ đã mời chúng tôi từ trước. Khi cha xứ vừa đọc xong thông báo của Đức Tổng về sự nguy hiểm của cơn đại dịch Corona và phải tạm đình chỉ tất cả các sinh hoạt tôn giáo dù đã lên chương trình trước, cả nhà thờ lặng thinh đến nỗi chúng tôi có thể nghe được những tiếng sụt sùi của nhiều người đang tham dự. Đây quả là một thử thách quá lớn để thanh luyện đức tin giữa cơn “bão tố cuộc đời”. Người ta thường nói khi mình mất đi một cái gì quí báu nhất trong đời thì lúc ấy mình mới cảm thấy hối tiếc. Thánh lễ là điều quí nhất trong đời sống Kitô hữu nhưng chính những lúc này đây khi chúng ta chuẩn bị bước vào Tuần Thánh và Phục Sinh chúng ta lại phải nhìn trên màn hình trực tuyến để tham dự trong nỗi cơ đơn, và cũng chính lúc này đây Chúa biết rằng chúng con rất cần đến Chúa.
Đô Thành Sài Gòn dù rất náo nhiệt nhưng những ngày này bỗng im phăng phắt và những tiếng chuông giáo đường thường thì bắt đầu lúc 4.00 sáng cũng im bặt. Thức dậy lúc ban mai lần chuỗi trên sân thượng của nhà Dòng, chúng tôi cảm thấy thiêu thiếu một điều gì đó. À thì ra là thiếu tiếng chuông các giáo đường! Ôi lạy Chúa, sao Chúa lại bỏ rơi chúng con!
Lúc 24.00 giờ đêm ngày 27 tháng 3 giờ Việt Nam chúng tôi vào trang Youtube Urbi et Orbi để hiệp thông với Đức Thánh Cha Phanxico suy niệm và chầu Thánh Thể trước khi ngài ban phép lành cho Roma và toàn thế giới. Phép lành này rất đặc biệt vì lần này không thấy lượng giáo dân khổng lồ như họ vẫn thường tham dự vào dịp Lễ Phục Sinh và Giáng Sinh vì nước Ý và kinh thành Vatican đang phải gánh chịu hậu quả nặng nề của cơn đại dịch và đang đứng thứ 2 thế giới sau Mỹ với gần 90 ngàn ca nhiễm và hơn 9 ngàn người chết trong đó có gần 70 linh mục. Nhìn vị Cha Chung Phanxico 84 tuổi suy niệm đoạn Tin Mừng khi Chúa Giêsu ở trên thuyền với các môn đệ và ngủ say lúc sóng to, gió lớn. Các ông tưởng rằng Chúa quên họ nên vội vàng đánh thức Ngài dậy để cứu họ. Chính lúc đó Chúa đã ra tay cứu vớt khi ra lệnh cho sóng yên, biển lặng và dạy họ về lòng tin. Khi nói chuyện với người phụ nữ bên bờ giếng Gia-cóp về nước trường sinh, Chúa cũng nói với người phụ nữ rằng sẽ có ngày con người sẽ thờ phượng Chúa trong tinh thần và trong chân lý chứ không phải ở Giêrusalem hay trên núi thánh nữa.
Có lẽ chúng ta đã quen với truyền thống hội họp đông người và những sinh hoạt thường nhật mang đậm tính cộng đồng. Có lẽ chính những lúc này đây Chúa muốn chúng ta ngồi lại bên nhau trong từng gia đình để sống bầu khí gia đình và chia sẻ niềm tin của chúng ta cách thiết thực hơn. Chúa muốn thanh lọc đức tin của chúng ta qua cơn thử thách đớn đau này để ngày Ngài trở lại Ngài sẽ không thất vọng với câu hỏi ngày xưa: “Khi Con Người đến, liệu có còn niềm tin trên mặt đất nữa không?” (Xc Lc 19, 1-8).
Bản thân tôi rất buồn vì linh mục dâng lễ mà không có giáo dân, và tôi cũng cảm nhận rằng anh chị em cũng đang rất buồn khi tham dự thánh lễ trực tuyền và rước lễ thiêng liêng nhưng chúng ta hãy tin tưởng và phó thác vào Chúa. Chúa Giêsu cũng từng khích lệ các môn đệ trước những đau khổ, thử thách trong cuộc sống: “Các con hãy can đảm, Thầy đã thắng thế gian” (Ga 16,33).
Tin Mừng Chúa Nhật V Mùa Chay không hề có sắp đặt trước nhưng lại là lời  mang tính ngôn sứ về việc Chúa phục sinh cho Lazarus khi Ngài nói với các môn đệ Ngài rằng bệnh này không đến nỗi chết nhưng là dịp để bày tỏ vinh quang cùa Thiên Chúa và qua đó con Thiên Chúa được tôn vinh (Xc Ga 11,4).
Lạy Chúa, trước biến cố xảy ra với chúng con khiến chúng con sợ hãi, nản lòng và đôi lúc mất niềm tin nữa. Trước sức mạnh, sự dữ của thế gian đang thắng thế mà chúng con đang gánh chịu đôi lúc làm chúng con muốn buông xuôi và muốn để cho nó buông trôi đến đâu hay đến đó. Chúng con cảm thấy đức tin chúng con quá yếu đuối, mỏnh manh. Xin Chúa hướng dẫn, đồng hành và ban thêm lòng tin cho chúng con, ban cho chúng con sức mạnh và lòng can đảm để chúng con có thể lướt thắng ba thù, nhất là vượt qua cơn khủng hoảng này, và để chúng con có thể làm chứng cho Chúa trong mọi lĩnh vực của cuộc sống. Xin Chúa chúc lành và ban ơn toàn xá cho chúng con. Amen.
Việt Nam, ngày 28 tháng 3 năm 2020
Lm. Antôn Trần Xuân Sang, SVD