Tâm Trạng Của Mẹ Maria Khi Chúa Giêsu Bị Kết Án và Đóng Đinh
Giữa
khung cảnh ảm đạm của cuộc khổ nạn của Chúa Giêsu, hình ảnh Mẹ Maria hiện lên
như một ngọn nến âm thầm cháy sáng trong đêm tối. Người phụ nữ của thinh lặng
và tín thác, Mẹ đã âm thầm theo sát từng bước chân đau khổ của Con mình – từ
lúc Ngài bị bắt, bị kết án, vác thập giá, cho đến khi bị treo trên đồi Canvê. Mỗi
bước đi của Đức Giêsu là một nhát dao đâm vào lòng Mẹ, nhưng Mẹ không gào khóc,
không than vãn. Mẹ đứng đó – trong âm thầm và trung thành – dưới chân Thánh
Giá, như lời Thánh Gioan thuật lại: “Đứng gần thập giá Đức Giêsu, có thân mẫu
Người...” (Ga 19,25)
Nỗi đau âm thầm khi Con bị kết án
Khi dân chúng gào thét: “Đóng
đinh nó vào thập giá!” (Mt 27,22-23), và khi Chúa Giêsu bị điệu ra trước
tòa, bị đánh đòn và lăng nhục, Mẹ Maria không thể không quặn đau trong lòng.
Nhưng nỗi đau ấy không chỉ là của một người mẹ chứng kiến con mình bị kết án
oan, mà còn là nỗi đau của đức tin: đau vì yêu, nhưng vẫn tin rằng Thiên Chúa
đang thực hiện một điều cao cả trong âm thầm.
Lời tiên báo năm xưa của cụ già
Simêon trong Đền Thờ giờ đây đang ứng nghiệm: “Một lưỡi gươm sẽ đâm thâu tâm
hồn bà” (Lc 2,35). Lưỡi gươm ấy chính là từng chặng thương khó của Chúa
Giêsu – và Mẹ Maria, với tình yêu trọn vẹn, đã âm thầm đón nhận.
Đồng hành trên con đường Thập Giá
Dù không có chi tiết rõ ràng trong
Tin Mừng, nhưng theo truyền thống Giáo Hội, Mẹ Maria đã hiện diện trên con đường
thương khó, nơi Con Mẹ vác thập giá lên đồi Canvê. Mẹ không cố gắng ngăn cản
hành trình đau khổ ấy, vì Mẹ hiểu rằng ý Cha phải được hoàn tất. Tuy nhiên, Mẹ
đã đồng hành bằng ánh mắt, nước mắt, và sự hiện diện yêu thương.
Trong một thế giới dễ chọn sự lánh
xa đau khổ, Mẹ chọn đến gần khổ đau, và trở thành người môn đệ đầu tiên vác Thập
Giá bằng cả tâm hồn và trái tim người Mẹ.
Đứng dưới chân Thập Giá – Trung tín
đến tận cùng
Thánh Gioan là người duy nhất ghi lại
việc Mẹ “đứng dưới chân Thánh Giá” (Ga 19,25). Hành động "đứng" của Mẹ
không chỉ là một cử chỉ thể lý, mà còn là biểu tượng của một đức tin kiên cường,
không bị quật ngã bởi thử thách.
Khi tất cả dường như sụp đổ, khi
ánh sáng như đã tắt lịm, Mẹ vẫn đứng đó, không bỏ cuộc, không chạy trốn. Mẹ đứng
đó như người canh giữ Tình Yêu – giữa đau thương, giữa bóng tối, nhưng vẫn tràn
đầy hy vọng. Mẹ tin rằng Thiên Chúa không bao giờ bỏ rơi những ai yêu mến Người,
và rằng sự sống sẽ chiến thắng sự chết, dù trong giây phút ấy, điều đó vẫn còn
bị che khuất.
Người Mẹ của những ai đau khổ
Từ trên Thánh Giá, trong những hơi
thở cuối cùng, Chúa Giêsu đã trao phó Mẹ Ngài cho nhân loại: “Thưa Bà, đây
là con của Bà… Đây là Mẹ của anh” (Ga 19,26-27). Từ giây phút ấy, Mẹ không
chỉ là Mẹ của Chúa Giêsu, mà còn là Mẹ của Hội Thánh, Mẹ của những người đau khổ,
Mẹ của tất cả những ai đang vác thập giá cuộc đời. Trong Mẹ, chúng ta tìm thấy
sự an ủi, nâng đỡ và gương sáng về sự hiện diện âm thầm mà đầy sức mạnh giữa mọi
đau thương trần thế.
Một người Mẹ không bỏ cuộc
Tâm trạng của Mẹ Maria trong cuộc
khổ nạn là sự hòa quyện giữa nước mắt và hy vọng, giữa đau đớn và tín thác. Mẹ
không cứu Con khỏi Thập Giá, nhưng đã đồng hành trọn vẹn với Con trên hành
trình ấy.
Chính nhờ sự kết hiệp mật thiết
này, Mẹ trở nên mẫu gương cho mỗi chúng ta: trong những thử thách cuộc đời, hãy
như Mẹ, đừng tuyệt vọng, đừng bỏ cuộc, nhưng hãy vững tin rằng sau đêm dài sẽ
là bình minh của Phục Sinh.
Lạy Mẹ Sầu Bi, xin dạy chúng con biết
đứng vững trong đức tin, yêu thương đến tận cùng, và trung thành với Thập Giá
như Mẹ đã sống.
Philippines, thứ Sáu Tuần Thánh 2025
Lm. Antôn Trần Xuân Sang, SVD
No comments:
Post a Comment