HÒA LAN – VIẾT CHO BA
Chúa Nhật tuần
thứ ba của Tháng 6 hàng năm người ta mừng lễ Ngày của Cha (Father’s Day,
Vaderdag). Tháng 6 cũng là tháng Thánh Tâm và ngày lễ của những người cha năm
nay lại trùng vào ngày lễ Chúa Ba Ngôi. Nhiều người hỏi chúng tôi rằng sao
chúng tôi ít nói hay không nói gì về người cha vậy. Hôm nay chúng tôi trầm tĩnh
lại và bắt đầu nói chút ít về những người cha, và cách riêng về người cha của
mình vừa mới qua đời cách đây hơn 2 tháng.
Ba tôi từng là
một thuyền trưởng trong ngành hải quân nên chúng tôi rất thích những bộ đồ Ba
mặc khi đi làm hay lúc trở về từ nhiệm sở trông oai vệ làm sao. Vì là quân nhân
nên gia đình chúng tôi có rất nhiều anh em vì nhà nước rất quan tâm đến gia
đình các quân nhân nên con cái cũng được hưởng những đặc quyền để người quân
nhân luôn làm tròn trách nhiệm mà không phải xao nhãng về chuyện gia đình.
Những ngày trước 1975 phải thực sự nói rằng chúng tôi rất hạnh phúc dù gia đình
chúng tôi không giàu sang nhà cao cửa rộng, chúng tôi vẫn cảm thấy một cuộc
sống an bình vì Ba Má chúng tôi luôn là chỗ dựa vững chắc nhất.
Tuy nhiên,
biến cố 1975 đã khiến gia đình chúng tôi tản mác sống dở, chết dở và bị đưa về
vùng kinh tế mới ở Tây nguyên. Từ một gia đình khá giả, nề nếp, chúng tôi trở
thành bần cố nông và mọi người trong gia đình đều bị theo dõi nhất cử, nhất
động vì là tàn dư của chế độ Mỹ, Ngụy. Những ngày đau buồn, khó khăn ấy lại thiếu vắng người cha vì phải đi học tập
cải tạo nên đứa trẻ như tôi cảm thấy thiếu đi một điều gì đó thiêng liêng mà
đến giờ mình mới biết đó là tình cảm cha con.
Ngày chúng tôi
đi thi đại học ở Sài Gòn Ba tôi đưa tôi đi thi và sau đó Ba còn dẫn chúng tôi
đến những nơi mà trước đây Bà từng làm việc. Những người bạn cùng thời quân ngũ
với ba có người đã chết trong tù hay những người còn sống đều định cư ở Âu-Mỹ.
Hình như gia đình chúng tôi không có duyên ở ngoại quốc vì mỗi lần Ba định ra
đi là có tranh luận kịch liệt giữa Ba Má nên cuối cùng Ba phải ở lại. Nhìn thấy
Ba đôi lúc buồn rầu hiện rõ lên khuôn mặt nhưng chúng tôi cũng không biết làm
gì.
Những ngày tôi
đi tu ở Nha Trang, Ba Má chúng tôi phải bán đi một mảnh đất nhỏ mà tôi sau này
mới biết để lo lộ phí và tiền học cho tôi trong Dòng vì ngày đó nhà Dòng chỉ
cho chổ ở còn mọi việc khác phải gia đình phải tự lo liệu. Lâu lâu mới có dịp
về ít ngày rồi lại đi nên tôi ít có dịp hàn huyên với Ba nhưng Ba vẫn không
phàn nàn gì vì Ba tôi biết tính khí của từng người con.
Ngày tôi chịu
chức linh mục cũng là ngày Ba tôi bị tai biến tuy nhẹ nhưng cũng ảnh hưởng đến
ngày ông lìa đời. Ông rất vui khi cùng Má tôi dâng áo lễ cho đứa con mình và
khi xem lại đoạn băng video tôi thấy ông khóc dù không thành tiếng nhưng trong
khóe mắt ông những giọt nước mắt chảy dài vì vui sướng. Có lẽ lời cầu nguyện
chân thành của Ba tôi giờ đã trở thành hiện thực khi có một người con áp út trở
thành linh mục của Chúa.
Những năm
truyền giáo bên xứ Nam Mỹ lâu lâu chúng tôi mới gọi điện về vì thời ấy phương
tiện truyền thông còn lạc hậu và đắt đỏ quá, và cứ sau 3 năm mới về thăm gia
đình được một lần dù tôi rất thương nhớ Ba Má và gia đình nhưng không thể nào
làm khác được. Những lúc gặp nhau như vậy, Ba tôi rất vui và thường nói Má làm
những món ăn ngon cho tôi ăn.
Ngày Má tôi
mất đột ngột, tôi phải bay về thọ tang Má và Ba tôi rất buồn vì Ba Má như đôi
chim luôn quấn quýt bên nhau dù có đôi lúc cãi cọ nhau. Nhìn Ba mỗi ngày một
già đi vì tuổi tác và bệnh tật, tôi thấy thương Ba vô cùng. Sau ngày an táng
Má, Ba tôi có tâm sự là cảm thấy an ủi vì lễ an táng Má có Đức giám mục và gần
40 linh mục đồng tế, không biết lễ tang của Ba có được như vậy không. Tôi chỉ
an ủi Ba và nói rằng ngày lễ an táng Ba sẽ gấp đôi như vậy.
Ngày tôi nhận
được bài sai từ Roma là tôi sẽ chuyển về Hòa Lan làm việc với người nói tiếng
Tây Ban Nha và người di dân, tôi xin phép nhà Dòng cho về thăm gia đình trước
khi chuyển Tỉnh Dòng và đã thăm Ba lúc Ba còn tỉnh táo. Tôi nói với Ba rằng sau
3 năm ở Hòa Lan, tôi sẽ được nghỉ phép để thăm Ba, và nếu Ba còn khỏe sẽ đưa Ba
qua Hòa Lan đi du lịch một chuyến. Ba tôi rất vui và mong chờ đến ngày đó nhưng
ngày đó không bao giờ xảy ra.
Vậy mà Chúa
nhật cuối tháng 3 chúng tôi lại nhận được tin Ba tôi đã lìa xa chúng tôi một
cách nhẹ nhàng dù vài ngày trước đó tôi còn nói chuyện trên Viber và thấy Ba
còn cười và vẫy tay chào tôi.
Hôm nay là
ngày lễ của những người cha. Ba ơi, con hãnh diện vì được làm con Ba. Con biết
rằng có những lúc con làm Ba buồn khi con dám nói thẳng với Ba và những lúc đó
con cảm thấy Ba đã lắng nghe dù hơi buồn và cũng bắt đầu thay đổi. Làm cha
không dễ tý nào phải không Ba? Đã nhiều năm rồi trong chức vụ linh mục người ta
cũng gọi con là người cha tinh thần nhưng con cảm thấy mình còn bất xứng quá vì
chưa làm tròn thiên chức của mình. Xin Ba phù hộ cho con để con chu toàn sứ vụ
của mình và chắc chắc rằng mỗi ngày trong thánh lễ và trong giờ kinh con không
bao giờ quên cầu nguyện cho Ba và Má. Chúc mừng Ba trong ngày Hiền Phụ.
Hôm nay Giáo
Hội mừng Lễ Chúa Ba Ngôi, một trong những mầu nhiệm chính yếu của đức tin Công
giáo. Trong Ba Ngôi mà chúng ta tuyên xưng có Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh
Thần. Chúa Cha tạo dựng vũ trụ, Chúa Con cứu độ nhân loại và Chúa Thánh Thần
thánh hóa mọi sự. Xin Ba Ngôi Thiên Chúa cho những người cha biết chu toàn vai
trò của mình là 3 trong 1: là người cha tốt, là người chồng trách nhiệm và là
người tín hữu đạo đức để gia đình luôn đứng vững trước xã hội đầy tục hóa này.
Xin chúc mừng tất cả những người cha. Xin Chúa ban cho những người cha luôn
được hạnh phúc và bình an bên gia đình. Happy Father’s Day – Gelukkige
Vaderdag.
Hòa
Lan, 16 tháng 06 năm 2019- Lễ Chúa Ba Ngôi
Lm. Antôn Trần Xuân Sang, SVD.
No comments:
Post a Comment