Saturday, February 26, 2022

 Viết cho linh mục vừa mới nằm xuống - Giuse Trần Ngọc Thanh, OP.

 

Thế là hết!!!

Em đã ra đi như một vị tử đạo khi đang thi hành một nghĩa cử cao cả nhất của đời linh mục, là ngồi tòa để lắng nghe những hối nhân trở về với Chúa vào những ngày cuối cùng của năm Tân Sửu.

Hôm nay ngày 31 tháng 01 năm 2022- cũng là là cuối năm Âm Lịch, em đã được chôn vào lòng đất mẹ cùng với anh em quá cố trong Dòng Thuyết Giảng (OP) tại nghĩa trang của Dòng ở giáo phận Xuân Lộc.

Tôi có cơ duyên được biết em khi thân phụ tôi được Chúa gọi về vào mùa chay năm 2019, lúc đó em vừa được chịu chức vài tháng và được sai đến miền đất truyền giáo Kon Tum để thi hành sứ vụ truyền giáo.

Khi từ Hòa Lan trở về thọ tang thân phụ, em có đến gặp tôi và muốn đồng tế thánh lễ tại gia vào buổi tối để cầu nguyện cho thân phụ tôi. Tôi mời em giảng lễ và em đã vui vẻ nhận lời. Nhìn vóc dáng thư sinh và phúc hậu của em ít ai nghĩ rằng lúc đó em đã 38 tuổi đời với lòng nhiệt huyết truyền giáo của một tu sĩ Dòng Đaminh. Em có nói với tôi rằng, em từng đọc những bài chia sẻ truyền giáo của tôi khi tôi còn làm việc ở Paraguay, và rất mong một ngày nào đó cũng được đặt chân đến một trong những quốc gia châu Mỹ Latinh để thỏa lòng ước nguyện truyền giáo. Tôi có nói với em rằng Kon Tum cũng là vùng đất truyền giáo và cũng rất cần những người có tâm hồn truyền giáo và lòng đạo đức như em.

Vậy mà!!!! Trưa Chúa Nhật 29/01/2022, cha nguyên Tổng Đại Diện giáo phận Kon Tum Phêrô Nguyễn Vân Đông có điện thoại báo cho tôi rằng, linh mục trẻ Dòng Đaminh Giuse Trần Ngọc Thanh đã qua đời khi đang thi hành bí tích giải tội bởi một tên máu lạnh đã chém cha từ phía sau và không thể cứu vãn được. Tôi bàng hoàng, choáng váng không tin đó là sự thật dù chuyện đó đã xảy ra.

Em ra đi khi tuổi đời vừa mới 41 với gần 4 năm trong đời sống linh mục. Sự ra đi của em quá bất ngờ khi kẻ thủ ác dù sau đó đã bị bắt nhưng theo một số nguồn tin cho rằng tên giết người man rợ này bị tâm thần! Một thuật ngữ nghe rất quen trong những năm gần đây khi các nhà thờ hay các linh mục bị tấn công cách dã man bởi một tên côn đồ nào đó, thì liền sau đó biết ngay kết quả là tên côn đồ ấy bị tâm thần. Thế là hết chuyện!

Người ta nói con người mỗi ngày một gian xảo và độc ác hơn vì chính học thuyết vô thần chủ nghĩa đã dạy cho người ta chỉ biết sống cho mình, không tin vào thần thánh, không tin vào sự thưởng phạt đời sau và chỉ biết chà đạp người khác để mình được tiến thân.

Những ngày truyền giáo ở Paraguay, một quốc gia có nhiều nhóm tội phạm, băng đảng và mafia nhưng họ rất nể phục các linh mục, các nhà truyền giáo dù có đôi lần tôi cũng bị tấn công nhưng chỉ là những tên say xỉn ngoài nhà thờ chứ chưa từng ai dám vào nhà thờ độ


ng thủ. Vậy mà em lại rơi vào trường hợp thương tâm khiến tôi không thể nào hiểu nổi tại một quốc gia như Việt Nam với lực lượng công an, dân phòng hùng hậu lại có những tên khát máu ngang nhiên xông vào nơi thánh thiêng để hạ sát cách man rợ một linh mục đang thi hành sứ vụ!

Em đã ra đi như một vị tử đạo của thế kỷ XXI. Rồi đây công lý sẽ được sáng tỏ, và em sẽ được ghi vào sổ sách của một giai đoạn mới dù em chưa làm được nhiều điều trọng đại như các vị tiền bối. Có lẽ Ông Cố- thân phụ của em và những người thân trong gia đình em sẽ rất buồn về sự ra đi đột ngột của em. Giờ này em và Bà Cố đang đoàn tụ sau nhiều năm em vắng bóng mẹ. Em đã hoàn thành tốt vai trò của một vị mục tử trẻ ở vùng đất truyền giáo Kon Tum còn nhiều khó khăn. Rất nhiều người thương tiếc em, trong đó có anh. Em hãy yên nghỉ và phù hộ cho gia đình em, cho Ông Cố, cho những vị thừa sai đang làm việc ở Kon Tum, trong đó có các anh em cùng Dòng với em.

Thương nhớ em,

Nha Trang, 31/01/2022

Cuối năm Tân Sửu

Lm. Antôn Trần Xuân Sang, SVD