Lễ Vĩnh Khấn của 2 Tu Sĩ SDB Việt Nam
19.00 tối ngày 31 tháng 1 năm 2014 (nhằm ngày 1 tết Giáp Ngọ) - lễ thánh Gioan Bosco, Đấng Sáng Lập Dòng Salêdiêng Don Bosco,
Tỉnh Dòng Don Bosco tại Paraguay đã tổ chức lễ tuyên khấn trọn đời cho 3 Tu sĩ
trẻ trong đó có 2 Tu Sĩ Salêdiêng Việt Nam là Vicente Bảo và
Domingo Khanh đã đến Paraguay hơn 4 năm qua. Dip này anh em Việt Nam tại
Paraguay có dịp tu hợp nhau để cầu nguyện cho nhau trong Thánh Lễ Vĩnh Khấn của
anh em đồng hương Việt Nam và cũng dịp Mừng Năm Mới Giáp Ngọ tại quê người.
Có lần chúng tôi đã từng chia sẻ về đời sống truyền giáo của
hai Tu sĩ trẻ Việt Nam thuộc Dòng Don Bosco đã đến Paraguay từ năm 2010. Sứ
mạng của Dòng Don Bosco rất đặc biệt là rao giảng Tin Mừng cho thanh thiếu niên,
cách riêng những em nghèo khổ, những trẻ em đường phố; đặc biệt chăm sóc các ơn
gọi tông đồ; giáo dục đức tin trong các môi trường bình dân, đặc biệt với việc
truyền thông xã hội; loan báo cho các dân tộc Tin Mừng mà họ chưa được nhận
biết. Từ nhiều năm nay, tỉnh Dòng Don Bosco tại Việt Nam đã gởi các tu sĩ trẻ
vừa hoàn thành Triết học đến các quốc gia Nam Mỹ hay Phi châu để thực tập
truyền giáo và sống cộng đoàn quốc tế vì các quốc gia Nam Mỹ hiện đang thiếu ơn
gọi trầm trọng. Tình Dòng Don Bosco ở Paraguay có rất nhiều cơ sở lớn ở Thủ đô
và các thành phố lớn, và nhân sự đến cả 100 thành viên với 3 giám mục đương
nhiệm là Tu sĩ thuộc Dòng Don Bosco. Dù các linh mục của Dòng làm việc với giới
trẻ rất hăng say, sống động nhưng vẫn không thu hút được giới trẻ dấn thân để
trở thành những vụ mục tử trong tương lai do trào lưu tục hóa ảnh hưởng quá
mạnh.
Hai anh em Salêdiêng
Bảo – Khanh vừa tuyên khấn trọn đời trong một bầu khí đầy huynh đệ của anh em
Dòng Don Bosco nhưng lại thiếu vắng những người thân từ quê nhà. Đời sống
truyền giáo là vậy vì phải chấp nhận từ bỏ tất cả dù khi từ bỏ nó lòng cảm thấy
nhói đau, nhất là trong ngày Vĩnh Khấn đáng nhớ này lại không có những người
thân yêu nhất là cha mẹ và anh chị em ruột bên cạnh. Chúng tôi còn nhớ vào
trung tuần tháng 12 năm 2013 vừa qua trong dịp chịu chức linh mục của người anh
em cùng Dòng bên Argentina (Xc. http://www.vietcatholic.net/News/Html/119607.htm),
chính người anh em này cũng không có sự hiện diện của người thân trong ngày
bước lên bàn thánh và chúng tôi cảm được sự thổn thức và man mác buồn của anh
em vì mình cũng từng nằm trong những trường hợp tương tự như thế.
Những ngày đầu nơi xứ truyền giáo đối với
hai anh em Salêdiêng Bảo – Khanh là một chuỗi những thách đố dù các vị hữu trách
trong Dòng tại Paraguay luôn tạo điều kiện thuận lợi để anh em sớm hội nhập với
cuộc sống. Trong thời gian đó, thỉnh thoảng hai anh em có đến thỉnh vấn chúng
tôi như một người anh đi trước và chúng tôi luôn sẵn sàng giúp anh em về việc
linh hướng trong giai đoạn đầy gian truân này. Vì sứ vụ của anh em là làm việc
với giới trẻ nhưng lại là giới trẻ thứ thiệt “trẻ bụi đời đường phố”. Anh em
từng tâm sự rằng nhiều khi muốn đấm hay đá tụi nó một phát cho hả giận vì bọn
đó quá mất dạy dám hỗn láo và ngay cả đánh lại những giáo dục viên là chính các
thầy, nhưng nhớ đến lời dạy của cha Thánh Bosco : “Xin cho con các linh hồn,
còn những sự khác xin cứ lấy đi” khiến các thầy phải bình tâm lại. Rồi khi các
thầy thấy các em bụi đời tiến bộ, dù rất chậm, là các thầy thấy vui, một niềm
vui trong đời truyền giáo. Thầy Vicente Bảo sau 4 năm thực tập truyền giáo tại
Paraguay, nay vừa được gởi đến Uruguay để học thần học để đợi ngày tiến chức,
trong khi thầy Domingo Khanh chọn ơn gọi Tu Huynh để phục vụ suốt đời cho giới trẻ
dù nhiều người cho rằng “làm Cha” ngon hơn “làm Thầy” nhưng mỗi người đều có sự
lựa chọn riêng và chúng ta cần tôn trọng vì chính sự lựa chọn của họ sẽ làm cho
đời họ hạnh phúc hơn và hiệu quả hơn trong đời sống thánh hiến.
Thánh lễ Vĩnh
Khấn diễn ra thật sốt sắng và rất đông người tham dự dù không phải là ngày Chúa
Nhật. Trong số 3 Tu Sĩ Vĩnh Khấn thì chỉ có 1 người là Paraguay và hai người
còn lại là người Việt Nam dù trước đó người Paraguay đi tu rất đông nhưng lại
xuất tu cũng đông. Cha Giám tỉnh của Dòng Don Bosco người Paraguay rất trẻ,
vui, năng động nhưng lại không tinh tế lắm. Đây là phong cách hơi lạc hậu của
người Paraguay. Sở dĩ chúng chúng tôi nói như thế vì chúng tôi đã từng sống với
người Paraguay nhiều năm nên rất hiểu họ. Ngay cả những người dẫn lễ là một Nữ
tu Dòng Con Đức Mẹ Phù Hộ và một Tu Sĩ Dòng Don Bosco mà cũng chẳng hề nhắc tới
một tí gì về Việt Nam ngoại trừ đọc tên của hai tu sĩ Việt có Vĩnh Khấn cũng
sai tuốt. Trước giờ lễ, cha giám tỉnh Dòng Don Bosco có hỏi thăm chúng tôi vì
biết chúng tôi phụ trách huấn luyện của Dòng Ngôi Lời và là vị linh hướng cho
hai anh em Vĩnh Khấn người Việt, và chúng tôi cũng báo cho ngài biết về ngày
Tết truyền thống của người Việt Nam trùng vào hôm nay. Tuy nhiên, trong phần
kết thúc, chẳng thấy ngài nhắc một lời chúc mừng hay khích lệ những anh em Việt
Nam và những người đồng hương của hai anh em Vĩnh Khấn. Thay đổi não trạng của
một dân tộc, một quốc gia không dễ tí nào dù người đó có bằng cấp hay chức vị
cao thế nào đi nữa! Bởi thế các quốc gia láng giềng của Paraguay luôn xem
thường họ vì người Paraguay không bao giờ biết trước, biết sau, văn hóa tổ tiên
của họ không hề có chữ cảm ơn nên trách họ cũng tội nghiệp.
Bảo – Khanh ơi,
giờ đây hai em đã thuộc trọn về Chúa khi đã long trọng tuyên khấn suốt đời Khó
Nghèo, Vâng Phục và Khiết Tịnh noi gương cha Thánh Bosco để sống với giới trẻ
và với người nghèo. Chúc hai em luôn trung thành với ơn gọi mà các em đang theo
đổi dù cuộc sống truyền giáo mà các em và anh đang theo đổi không mấy dễ dàng.
Xin Chúa, Mẹ Maria, Thánh Cả Giuse và Thánh Bosco tổ phụ của Dòng các em luôn
nâng đỡ và đồng hành với các em trong cuộc sống này.
Khóa học Afectividad y Sexualidad hữu ích
Sau kỳ mục
vụ mùa Hè với các em chủng sinh, chúng tôi tham dự một khóa học dành cho các
nhà Đào tạo và các Giáo viên trung học về Afectividad và Sexualidad (Tình Cảm
và Tình Dục) do nữ Giáo sư Tiến Sĩ Marie-Paul Ross người Canada giảng dạy. Khóa
học gồm 40 giờ trong vòng 1 tuần lễ cấm cung để có thể tập trung sâu hơn về bộ
môn mà lâu nay bị cho là khó nói và cấm kỵ đối với nhà tu.
Nữ Tiến sĩ Marie-Paul Ross là một Nữ tu Công giáo người
Canada đã có nhiều công trình nghiên cứu lớn trong giới học thuật và đã cho ra
đời nhiều ấn phẩm nổi tiếng mà một trong số đó là tác phẩm vừa xuất bản năm
2013 có tựa đề là “La vie est plus forte que la mort” (Tạm dịch : “Sự sống mạnh hơn cái
chết”). Dù đã bước qua tuổi 67 nhưng vị nữ tu này rất khỏe mạnh, giọng nói dõng
dạc khi giảng thuyết và rất thu hút được người nghe. Dù tiếng mẹ đẻ là tiếng
Pháp (vì Soeur người gốc Quebec, Canada) nhưng vị Nữ tu Tiến sĩ này lại nói
thuần thục tiếng Anh, tiếng Tây Ban Nha và Bồ Đào Nha vì từng làm việc và giảng dạy tại các quốc
gia Nam Mỹ. Soeur được mệnh danh là nhà Tình Dục Học đương đại và đã từng trị
liệu cho nhiều trường hợp nan giải của những bậc tu trì và những đôi vợ chồng có
vấn đề tế nhị này.Dù có một bề dày kinh nghiệm và bằng cấp cao như thế
nhưng vị nữ Tiến sĩ này rất giản dị, khiêm nhường và dễ gần, chỉ ngoại trừ
trong giờ học là khá nghiêm túc và đúng giờ theo phong cách Tây phương. Soeur
từng làm việc ở các quốc gia như Bolivia, Peru, Honduras, Brazil… vì thế Soeur
hiểu rất rõ não trạng và văn hóa của người dân vùng Nam Mỹ nên những kinh
nghiệm có thực mà Soeur chia sẻ đã giúp chúng tôi- những tu sĩ, những nhà đào
tạo và những giáo viên đang phụ trách công việc “trồng người” trong thế giới
đương đại biết những gì mình cần làm và những gì mình cần tránh. Những câu hỏi
hóc búa được đặt ra từ những tham dự viên, trong đó có những vị đang là Bề trên
Giám tỉnh, và vị Nữ tu Tiến sĩ này đã giải thích cho chúng tôi một cách cặn kẽ,
rõ ràng và thỉnh thoảng pha một chút hài hước khiến cho khóa học giảm bớt đi
những căng thẳng, nhàm chán. Chúng tôi thiết nghĩ tại sao những người có bằng
cấp cao, hiểu biết rộng và tuổi đời cũng đáng bậc tiền bối như vị Nữ tu Tiến sĩ
này lại rất khiêm nhường trong khi một số người khác chẳng là gì nhưng khi có
được một chức vụ gì đó hay có một số bậc tu trì vừa chịu chức linh mục lại
phách lối và xem người khác, những người đáng bậc cha chú mình, ngay cả những
người từng dạy dỗ mình chẳng ra gì. Phải chăng họ bị một căn bệnh ấu trĩ nào đó
mà trong giai đoạn đào tạo mà họ cố em nhẹm “nín thở qua sông” đê đến khi mọi
sự đâu vào đó rồi họ mới lòi cái đuôi mình ra!
Chính khóa học dù chỉ 40 giờ nhưng đã giúp chúng tôi
nhận rõ con người thật của mình hơn như nhà Hiền Triết Hy Lạp Socrate đã dạy
cho các môn sinh mình : “Hỡi người, hãy tự biết mình”. “Biết mình biết ta, trăm
trận trăm thắng” sẽ làm phương châm sống cho chúng tôi trong hành trình của
cuộc sống truyền giáo của mình vì nếu một ngày nào đó chúng tôi không biết mình
là ai thì chúng tôi đã đánh mất chính bản thân mình, và lúc đó có lẽ chúng tôi
sẽ trở thành là một người khác. Xin Chúa cho con biết con để con nhận ra Chúa
qua những người con đang phục vụ, nhất là trong việc trồng người là những nhà
truyền giáo tương lai mà con đang đảm nhận để Giáo Hội mỗi ngày có thêm những
vị mục tử như lòng Chúa mong ước.
Paraguay, 11 tháng 2 năm 2014 – Lễ Mẹ Lộ Đức
Lm. Antôn Trần Xuân
Sang, SVD