Có lẽ hàng ngày chúng ta vẫn nghe và
thấy biết bao tai nạn thương tâm xảy ra ở Việt Nam và trên thế giới nhưng ít
khi chúng ta để ý đến vì một những nạn nhân xấu số đó không phải là người thân
của mình. Nhưng bất chợt khi chúng ta nhận được hung tin là một trong những
người thân của chúng ta gặp nạn thì lúc đó chúng ta mới đứng ngồi không yên.
Chuyện đó từng xảy ra trong chính cuộc đời tôi khi nhiều người thân yêu đột
ngột qua đời do những tai nạn thật đáng tiếc. Mình phải khóc ư? Dĩ nhiên rồi vì
là người thân của mình. Nhưng chỉ ngồi khóc mà không làm gì khác thì mình cũng
có lỗi với người đã khuất. Thật cảm phục người anh em Anthony Đức Lê đã tỉnh
táo giải quyết tốt các vấn đề trong những ngày vừa qua ở Thái Lan dù cho đến
giờ thi thể các nạn nhân vẫn chưa được đưa về cố hương. Chính cha Đức Lê cũng
đã tâm sự trong nước mắt rằng những năm học trong Đại chủng viện đâu có ai dạy
môn xử lý tình huống như thế này đâu.
Chỉ có cuộc sống mới dạy cho chúng ta những điều mà mình không bao giờ được học
trong sách vở.
Trong những ngày này Giáo hội Paraguay
đang có một sự chia rẽ sâu sắc khi một vị Tổng Giám Mục của của Tổng Giáo Phận
Trung Tâm và một vị Giám Mục ở một Giáo Phận lớn phía Đông Paraguay đấu khẩu
với nhau trên báo chí và truyền thông về những vấn đề khá nhạy cảm liên qua đến
cá nhân của hai vị. Hội Đồng Giám Múc đã khuyên ngăn và vị Tổng Giám Mục đã vâng
lời và giữ yên lặng, nhưng vị Giám mục kia thuộc Hội Opus Dei đầy quyền lực vẫn
tiếp tục công kích và làm trò cười cho báo chí đã phá Giáo hội. Vị Sứ Thần Tòa
Thánh vừa chính thức lên tiếng và vấn đề này chỉ có Đức Giáo Hoàng là người có
tiếng nói sau cùng. Đi đâu cũng bị giáo dân hỏi là tại sao các giám mục lại bôi
xấu nhau như vậy khiến chúng tôi cũng xấu hổ vô cùng và chỉ biết đáng trống
lảng và chuyển qua đề tài khác. Thật sự không ai là hoàn hảo cả. Những chuyện
đả kích nhau trước báo chí giữa những đối thủ chính trị là chuyện thường tình
để tranh giành ảnh hưởng trước những cuộc bầu cử. Đằng này, những nhà lãnh đạo
tôn giáo lại dùng diễn đàn riêng của mình để đấu đá nhau là chuyện không nên vì
gây gương mù, gương xấu cho người khác, nhất là trong thế giới hiện đại với
phương tiện truyền thông ngày một tân tiến này. Cuối tuần này Hội Đồng Giám Mục
Paraguay tổ chức một ngày cầu nguyện và ăn chay cho sự hoán cải của Giáo hội
địa phương. Nhiều đồn đoán cho rằng cả hai giám mục sẽ phải “về hưu” sau vụ này
nhưng dù sao đi nữa thì vết thương của nó vẫn còn hằn sâu trong tâm trí của
những người dân quê vốn từng xem những vị đại diện cho Chúa Ki-tô là những
người thánh thiện. Nỗi đau này không dễ phôi pha và không biết bao giờ mới lấy
lại niềm tin đang dần bị đánh mất!
Chỉ còn vài giờ nữa là chiếc bóng tròn Vòng Loại Cúp Vô Địch Thế Giới 2014 sẽ lăn trên đất nước Brasil, hàng xóm tốt bụng và quân tử của Paraguay chứ không giống anh hàng xóm thâm hiểm, xảo trá như Trung Quốc của Việt Nam. Có lẽ tháng World Cup này chúng tôi khó mà thực hiện các công việc như dự tính vì người dân Nam Mỹ thường ăn, chơi và ngủ với bóng đá vì đối với các tín đồ bóng đá thì đây là một tôn giáo của họ. Giờ lễ nhiều lúc phải đổi cho phù hợp để họ có thể xem bóng đá. Nhập gia tùy tục mà.
Ngày mai là Thứ Sáu ngày 13 tháng Sáu,
lễ thánh An-tôn Pa-dua, vị thánh hay làm phép lạ mà nhiều người nhận làm bổn
mạng, trong đó có tôi nên người dân ở đây gọi chúng tôi là Padre Antonio (cha
An-tôn) vì họ không gọi tên cúng cơm của chúng tôi được. Xin chúc mừng những
người có thánh hiệu An-tôn và xin thánh Quan Thầy An-tôn luôn gìn giữ và đồng
hành chúng con trong cuộc sống này. Xin cho linh hồn cha Gia-cô-bê Hạnh và 11
bạn trẻ vừa mới qua đời ở Thái Lan sớm được hưởng hạnh phúc trên Thiên Đàng sau
khi hoàn tất nghĩa vụ ở trần gian.
Paraguay, ngày 12 tháng 6 năm 2014,
Lm. Antonio de Padua Trần Xuân Sang, SVD
No comments:
Post a Comment